Nhà Bống
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Hồng Nhung @ Đồng Dao 22/9/2012

Go down

Hồng Nhung @ Đồng Dao 22/9/2012 Empty Hồng Nhung @ Đồng Dao 22/9/2012

Bài gửi by Tansy Mon Sep 24, 2012 9:48 pm

Dẫu chừng cũng hơn 1 năm rồi mới lại có dịp nghe Bống hát live. Lần trước, cũng là một đêm nhạc đầy cảm xúc ở Đồng Dao, và như một lẽ thường, tôi luôn muốn giữ lại trọn vẹn cảm xúc đó, cho nên lần này khi biết tin chị lại có một đêm nhạc ở Đồng Dao, mình đã rất phân vân giữa đi – không đi. Một mặt, rất muốn đi, vì đã thèm nghe chị live lắm lắm rồi, mặt khác, lại không muốn đi, vì sợ lần này lại như những lần chị hát phòng trà theo kiểu trả bài. Sự phân vân này tồn tại đến sát giờ diễn khi gần 7h rồi mà mình vẫn còn đang kẹt ở trường, chưa về đến nhà được vì mưa to. Nhưng cuối cùng, cơn thèm nghe live đã chiến thắng Smile.

Hồng Nhung @ Đồng Dao 22/9/2012 550920_10151178735591505_22912095_n

Lần này, chị hát khá muộn, khoảng 10h30, mà mỗi lần chị hát muộn thì lại thấy lo lo, vì thông thường cứ tầm 11h là chị kiên quyết “chúc ngủ ngon” đồng nghĩa với việc không thèm hát thêm nữa! Chị bắt đầu đầy bất ngờ với một đoạn vocal “Đoá hoa vô thường”. Chưa bao giờ những “tìm em tôi tìm mình hạc sương mai” vang lên mộc mạc và tình tứ đến vậy. Nhung trở về với cái thuở Bống bang ngày xưa, không màu mè, không khuôn sáo, thoả sức tung tăng trong những tràng vỗ tay hoà nhịp của những người yêu mến chị.



Trong dòng chảy âm nhạc Trịnh, những giai điệu của của “Một cõi đi về” và “Diễm xưa” tiếp tục vang lên. Đã lâu lắm rồi mới được nghe lại hai ca khúc này. Nó gợi nhớ chút gì xưa cũ của một thời Nhung hẳn còn răng khểnh, mặc váy bồng, nghêu ngao hát Trịnh và cũng làm mình nhớ lại một thời đã yêu Nhung đến cuồng nhiệt. Tất cả, là một vùng ký ức đã chôn sâu nay được khơi dậy với những cảm xúc mới mẻ, tinh tươm.



Ngoài ra, Nhung còn hát “Cuối cùng cho một tình yêu” với chút ngẫu hứng của jazz, “Ru em từng ngón xuân nồng” và lại tung tẩy trong “Bống không là Bống”. Với những ca khúc Trịnh, Nhung lại về với chất Bống xưa, mà cũng lâu rồi mới được cảm nhận được một cách rõ rệt như vậy.

“Tình khúc 24” vang lên trong phần đệm khá ngẫu hứng của ban nhạc cho thấy một Hồng Nhung đằm thắm và nồng nàn không kém trong âm nhạc Phú Quang. Điều bất ngờ là chị lại hát “Một mình” – ca khúc đầu tiên đưa tôi đến với tiếng hát của chị. “Một mình” phiên bản 2012 đã không còn khắc khoải như ngày xưa mà phủ đầy tình yêu thương trong giọng hát, trong ánh mắt và nụ cười của chị. Và dù chị có đang hát “Một mình” hay “Vẫn hát lời tình yêu” thì tôi vẫn cảm nhận rất rõ niềm hạnh phúc của chị trong từng câu hát!



“Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa” và “Nhớ mùa thu Hà Nội vang lên như nỗi nhớ của một người con đất kinh kỳ lúc nào cũng nhớ mong những “Hồ Tây tím mờ”, “cây cơm nguội vàng”, “cây bàng lá đỏ”, những “mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió, mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”. “Phố cổ” lại là một góc nhìn khác về Hà Nội với “tàu điện leng keng vội vã”, “hàng rong chập tối đong”,… Dù là xưa hay nay, bao giờ Nhung hát về Hà Nội cũng đầy tự hào và tình cảm như thế!



Trong mạch nhạc điện tử của Phố cổ, Nhung hát Papa, dù có hơi vấp váp, nhưng vẫn nhận được sự cổ vũ nồng nhiệt của khán giả.
Nhung chọn “Cho em một ngày” để kết thúc phần trình diễn của mình như bao lần với những đoạn vocal cao vút và phiêu linh. Hát xong “Cho em một ngày”, chị đã lại như bao lần “chúc ngủ ngon”, nhưng khán giả lần này đã không dễ dàng chấp nhận để chị dừng lại mà phải tiếp tục với “Hoạ mi hót trong mưa” Very Happy. Với riêng tôi, “Hoạ mi hót trong mưa” là cái kết đẹp cho đêm nhạc này vì nó thể hiện đúng tinh thần mà chị đã hát trong đêm nhạc – chị hát như một người khát khao được hát, được cống hiến, được yêu thương. Chị mãi mãi là con chim hoạ mi nhỏ, vẫn hát, dẫu đi qua biết bao thăng trầm của đời sống.



Nếu bỏ qua một vài lỗi sai lời hay đuối hơi (do chị mệt) thì có thể nói chị đã mang đến một đêm nhạc tuyệt vời cho những người yêu mến chị. Có trực tiếp tham dự đêm nhạc này mới cảm nhận được tình cảm mà mọi người đã dành cho chị, những tràng pháo tay vang lên không dứt trứơc, trong và sau mỗi bài hát; bởi có lẽ, cũng lâu lắm rồi, người ta mới thấy lại một Bống của ngày xưa, cứ hồn nhiên, ngây thơ mà hát, không màu mè, không nổi loạn!

Về phần mình, tôi phải cảm ơn chị, vì chị đã mang đến những phút giây thăng hoa trong một đêm nhạc đầy cảm xúc, và chính chị, chứ không ai khác đã nhắc tôi nhớ về một thời hồn nhiên mà cứ tưởng đã xa xôi…!


Tìm em tôi tìm nhủ lòng tôi ơi
Tìm đêm chưa từng tìm ngày tinh khôi
Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay
Tìm lại trên sông những dấu hài...

Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng
Tìm trong sương mờ, trong chiều bạc mệnh
Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em

Tìm trong vô thừơng
Có đôi dòng kinh
Sấm bay rền vang
Bỗng tôi thấy em
Dưới chân cội nguồn...!
Tansy
Tansy
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 232
Join date : 19/07/2010

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết